Ngày xưa, trong khu rừng xanh tươi, có một con Cáo nổi tiếng với cái đuôi dài, mượt mà và rất đẹp. Nhưng một ngày kia, tai họa ập đến khi nó bị mắc bẫy của người thợ săn. Sau nhiều lần vùng vẫy và đau đớn, cuối cùng Cáo cũng thoát được khỏi cái bẫy, nhưng phải trả giá bằng cái đuôi quý giá của mình.
Cáo cụt đuôi trở nên tự ti, không dám gặp mặt bạn bè hay những con Cáo khác trong rừng. Nó biết rõ rằng nếu gặp, chúng sẽ chế giễu và cười nhạo cái đuôi đã mất của mình. Cuộc sống đơn độc khiến Cáo buồn bã, nó không thể chịu nổi việc sống mãi như vậy.
Một ngày nọ, Cáo cụt đuôi nghĩ ra một kế hoạch. Nó quyết định triệu tập tất cả các con Cáo trong rừng đến một cuộc họp. Khi mọi người đã đến đông đủ, Cáo cụt đuôi đứng dậy và bắt đầu diễn thuyết.
Cáo nói rằng nó đã mất đuôi trong một tình huống nguy hiểm và nhận ra rằng cái đuôi chỉ mang lại rắc rối. Nó kể về những câu chuyện con Cáo bị chó săn bắt vì đuôi vướng vào bụi gai, hay con khác không thể chạy nhanh vì cái đuôi nặng nề. Cáo còn nói thêm rằng con người săn Cáo chỉ để lấy đuôi làm chiến tích.
Sau khi kể xong, Cáo cụt đuôi khuyên tất cả nên cắt bỏ đuôi để tránh nguy hiểm và sống an toàn hơn. Nó mong rằng mọi người sẽ đồng ý với ý kiến của mình.
Nhưng rồi, một cụ Cáo khôn ngoan đứng dậy, nhìn Cáo cụt đuôi và mỉm cười. Cụ nói: “Lão Cáo, xin lão vui lòng quay mặt đi chỗ khác một chút, rồi chúng tôi sẽ trả lời lão.”
Cáo cụt đuôi ngạc nhiên nhưng cũng làm theo. Khi nó vừa quay mặt đi, cả làng Cáo ồ lên cười lớn. Lúc này, Cáo cụt đuôi mới nhận ra rằng dù có cố thuyết phục thế nào, cũng không thể khiến những con Cáo khác từ bỏ cái đuôi của mình.
Từ đó, Cáo cụt đuôi hiểu ra rằng việc cố gắng thay đổi người khác chỉ vì lợi ích cá nhân của mình là vô ích. Nó chấp nhận sự thật và tìm cách sống vui vẻ với những gì mình còn lại.
Bài học rút ra:
Đừng cố ép buộc người khác từ bỏ những điều quý giá chỉ vì những bất lợi của riêng mình. Thay vào đó, hãy học cách chấp nhận và tìm ra cách để sống hạnh phúc với những gì mình có.