Trong một khu rừng xanh thẳm, có một ngôi nhà nhỏ nằm giữa cánh đồng hoa, nơi những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua làm rung lên chiếc chuông gió xinh xắn treo trước cửa. Đó chính là nhà của cáo con, một chú cáo thông minh và yêu âm nhạc. Cáo con không chỉ tinh nhanh mà còn rất tài hoa, đặc biệt là trong việc chơi đàn vi-ô-lông. Tiếng đàn du dương của cậu vang lên mỗi ngày, làm cho những bông hoa trong vườn nở rộ hơn, và những chú chim rừng cũng hân hoan cất tiếng hát hòa cùng giai điệu.

Không xa đó, dưới chân núi, có một ngôi nhà nhỏ khác, nơi bà gấu sống một mình. Bà gấu đã lớn tuổi và rất cô đơn, thường ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế gỗ cũ kỹ trước cửa nhà, nhìn ngắm cảnh vật xung quanh mà chẳng có ai để trò chuyện. Những ngày tháng trôi qua trong sự buồn bã, cho đến một ngày bà nghe thấy tiếng đàn vi-ô-lông vang lên từ ngôi nhà của cáo con. Âm thanh êm ái ấy như một làn gió mới thổi vào tâm hồn bà, mang đến niềm vui và sự ấm áp mà bà đã lâu không cảm nhận được. Từ đó, hằng ngày, dù trời mưa hay nắng, bà gấu đều đến đứng ngoài cửa sổ nhà cáo con, lặng lẽ thưởng thức tiếng đàn, để rồi tâm hồn bà được xoa dịu và trở nên tươi mới hơn.

Nhưng rồi một buổi sáng, cáo con lại ngồi bên cửa sổ kéo đàn, nhưng lần này không thấy bà gấu đến như thường lệ. Cậu ngừng đàn, lòng đầy lo lắng và tò mò không biết điều gì đã xảy ra. Cáo con quyết định chạy xuống ngôi nhà dưới chân núi để tìm hiểu. Khi đến nơi, cậu phát hiện bà gấu đang nằm trên giường, trông rất mệt mỏi. Cậu vội vàng rót một ly nước và dịu dàng nói: “Bà gấu ơi, bà hãy nghỉ ngơi cho khỏe, để cháu kéo đàn cho bà nghe nhé.”

Và thế là, ngay tại ngôi nhà nhỏ ấy, tiếng đàn vi-ô-lông của cáo con lại vang lên, nhưng lần này nó không chỉ là âm nhạc mà còn là tình cảm chân thành mà cậu dành cho bà gấu. Tiếng đàn ngọt ngào đã xoa dịu nỗi buồn, xua tan bệnh tật và mang đến niềm hy vọng mới cho bà. Nụ cười đã trở lại trên khuôn mặt hiền từ của bà gấu, và bà cảm thấy như mình đang dần hồi phục nhờ sự quan tâm ân cần của cáo con.

Từ đó, mỗi ngày, cáo con đều mang cây đàn vi-ô-lông đến nhà bà gấu, kéo những bản nhạc hay nhất để bà nghe. Cậu còn tự tay làm một dây chuông gió bằng những vỏ cây non, tặng bà và treo trước giường. Tiếng chuông gió lảnh lót cùng với tiếng đàn vi-ô-lông đã trở thành những người bạn thân thiết của bà gấu, mang niềm vui và sự ấm áp đến cho bà trong những ngày tháng cô đơn..

Nhờ tình cảm và sự chăm sóc của cáo con, sức khỏe của bà gấu dần dần cải thiện. Bà không chỉ khỏe lại mà còn có thể đi lại được như trước. Không bao lâu sau, bà gấu lại có thể đến nhà cáo con để thưởng thức tiếng đàn, và hai người trở thành đôi bạn thân thiết, chia sẻ với nhau niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống.

Bài học nhỏ

Câu chuyện về chú cáo con dạy chúng ta về tình cảm và sự quan tâm đến người khác. Cáo con không chỉ biết kéo đàn mà còn biết dành tình yêu thương cho bà gấu cô đơn, giúp bà vượt qua bệnh tật và buồn phiền. Tiếng đàn của cậu đã mang lại niềm vui và hy vọng cho bà gấu, giúp bà cảm nhận được sự ấm áp của tình bạn và tình người.

Các bạn nhỏ, hãy kể lại câu chuyện này và nhớ rằng, việc quan tâm đến người khác, dù là những hành động nhỏ bé, cũng có thể mang lại niềm vui và hạnh phúc lớn lao cho họ. Câu chuyện này kể về chú cáo con, một nhân vật không chỉ có tài năng mà còn có tấm lòng nhân hậu, đã mang lại niềm vui và giúp bà gấu khỏi bệnh bằng sự yêu thương và quan tâm chân thành.

Khánh Vy

Một cô bé 3 tuổi rưỡi, thích nghe mẹ đọc truyện và hay khóc nhè :)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *